Một Đại Họa Cho Nhân Loại - The Scourge of Humanity!
HT Tuyên Hóa giảng ngày 16 tháng 8 năm 1992 tai Chùa Kim Luân, Los Angeles.
(Lời ghi chú của Chủ-bút: Ngày 14 tháng 8, năm 1992 Cố Lão Hòa Thượng khai thị tại Vạn Phật Thánh Thành về hai chứng bệnh vô phương cứu chữa, bịnh AIDS, một loại bịnh chỉ nghe tiếng đã khiến người ta kinh khiếp, và một chứng bịnh mới càng kinh kiếp hơn, đó là bịnh Tân Viêm Phế, chứng sưng phổi loại mới. Hai ngày sau tại Kim Luân Thánh Tự ở Los Angeles; Ngài, một lần nữa, lớn tiếng kêu gọi nhân dân thế giới hãy mau thức tỉnh về đại họa đang đe dọa toàn nhân loại mà cùng phát đại bi tâm trì tụng Chú Đại Bi và Chú Lăng Nghiêm để tránh tai họa này và giữ gìn hòa bình thế giới.)
Mỗi chúng ta nên: "nhật tân, nhật nhật tân, hựu nhật tân." Mình phải mỗi ngày tiến bộ; mỗi ngày mình phải khá hơn ngày trước. Nếu không mình sẽ lãng phí đời người. Hãy tụng chú Đại Bi và chú Thủ Lăng Nghiêm. Chú Đại Bi có thể chữa lành mọi bịnh. Cho nên nói rằng: "Đại Bi Thần Chú Thông Thiên Địa." Khi mình niệm Chú Đại Bi tất cả các cõi trời, các từng địa ngục đều lắng nghe; càng niệm càng có linh cảm. Tuy vậy, nhưng mình phải niệm một cách đều đặn, hằng thường, không thể là "hôm nay hoa sen, ngày mai thì hoa mẫu đơn," hôm nay tụng bài này, ngày mai niệm bài khác, không chuyên nhất. Có câu rằng: "Chuyên nhất thì linh cảm; tản mạn: chẳng thành chi."
Tôi nhớ khi lúc tôi còn ở Mãn Châu, có một làng nọ có dịch truyền nhiễm. Hàng chục người chết mỗi ngày, cho nên sau 10 ngày hàng trăm người đã chết. Trong một gia đình 11 người, có 13 người chết trong 3 ngày. Làm sao mà có 13 người chết trong một gia đình 11 người? Là vì có hai người, một người bà con và một người bạn đến thăm gia đình ấy nên lây bịnh, không biết rằng họ cũng sẽ chết cùng với những người khác. Thật là một trận dịch kinh khiếp.
Lúc bấy giờ, tôi dẫn theo bốn cậu bé 11 hoặc 12 tuổi đến làng đó để tụng Chú Đại Bi cứu giúp. Sau khi chúng tôi đi nhiễu xung quang làng, trì tụng 108 biến Chú Đại Bi, bịnh dịch biến mất một cách kỳ bí. Do đó, tôi biết rằng cảm ứng của Chú Đại Bi thì không thể nghĩ bàn.
Bây giờ chúng ta đang ở trong thời kỳ Mạt Pháp. Thời Mạt Pháp là gì? Là thời mà giáo pháp gần tàn và sắp biến mất. Ít người thật sự tin Phật, và người Phật tử còn phỉ báng Phật, Pháp, Tăng. Phỉ báng Tam Bảo thì làm sao gọi là tin Phật? Phải gọi là "tin ma." Vì tin nơi ma quỷ, họ pháp hoại Phật Pháp. Và vì vậy, đủ thứ hiện tượng ma quái xuất hiện trên thế giới, hoăïc là thiên tai, nhân họa, hay là lan tràn bịnh dịch. Thiên tai như lụt lội, hạn hán, nạn châu chấu phá mùa màng .v.v... Nhân họa như những vụ rớt máy bay, xe lửa trật đường rầy, đụng xe... Những tai ách này xảy ra hầu như không lý do rõ rệt nào, và gây nhiều thiệt hại nhân mạng và khủng khoảng khác. Rồi còn động đất xảy ra nơi nơi, thật đáng khiếp sợ. Nhưng con người chỉ biết sợ hãi khi tai họa xảy đến. Họ không tìm căn nguyên của những tai họa ấy. Thiên tai không phải Thiên có tai họa. Chính nhân loại chịu tai họa. Nhân họa là do chính con người chúng ta gây ra. Những vụ động đất xảy ra vì con người ưa chiến tranh, ưa sân hận và giết vô số người khác. "Quý vị có muốn chết không? Quý vị có thích giết người không? Tốt lắm, vậy chúng ta cùng chết," cho nên đất động. Những tai họa ấy đều là những hiện tượng ma quái. A-ha! Tại sao chúng ta không chịu quán chiếu để tìm ra căn nguyên của những tai họa này? Xin nói với quý vị rằng tất cả những thiên tai, nhân họa: những trận động đất, máy bay rơi, xe lửa lật, tàu chìm, đụng xe, tất cả đều là do tâm con người tạo ra. Vì tâm con người đã mất hết bản chất người, đạo đức đã suy đồi, cho nên những hiện tượng bất thường ấy mới xảy đến.
[...]
Hiện nay vẫn còn có người nghiên cứu AIDS và cố tìm phương thức chữa bịnh này. Ô hô! Thật giống như biết rằng không thể làm mà vẫn cố làm. Họ cưỡng chữa bịnh này, chẳng những đã thất bại, lại còn tạo ra một thứ AIDS khác, đó là bịnh viêm phổi. Bịnh viêm phổi này lại còn ghê gớm hơn bịnh AIDS nữa. Bởi vì bịnh mới này có thể truyền nhiễm qua cái bắt tay. Người bịnh chỉ mở miệng ra nói, là có thể truyền bịnh qua người khác. Trong năm vừa qua không những bịnh nhân không thể lành mà ngay các bác sĩ và y tá, gần hai chục ngàn người chết vì bịnh này. Chẳng có cách nào trốn thoát, ngay cả mang khẩu trang hay mặt nạ! Chỉ cần da thịt chạm nhau, là bịnh được lan truyền. Vi trùng bịnh có thể lây qua không khí. Loại bịnh này còn lại nguy hại hơn bom nguyên tử hay cả bom khinh-khí. Cho nên nó là một tai họa không khác bịnh dịch. Bây giờ thì bịnh dịch này đã phát tác, và chẳng những người nam bị mắc bịnh, mà cả người nữ cũng bịnh. Và không những cả nam lẫn nữ đều mắc bịnh, ngay cả trẻ sơ sinh cũng mắc chứng bịnh viêm phổ và bịnh AIDS này. Quý vị hãy nhìn xem! Có phải thật là kinh khiếp không?
Giờ đây, trên khắp thế giới, nếu chúng ta đếm số người mắc bịnh AIDS và chứng sưng phổi mới này, con số không phải là nhỏ, vì rằng một số thai nhi đã bị nhiễm vi khuẩn bịnh sưng phổi này ngay khi còn trong bào thai. Cho nên khắp thế giới, giờ cuối cùng của con người đã điểm. Cái gọi là những ngày cuối cùng của nhân loại có nghĩa là tất cả sẽ bị tiêu diệt và biến mất. Hơn phân nữa dân số thế giới đang bị nhiễm vi khuẩn bịnh này. Khi nó phát tác, nó sẽ giống như trận Đại Hồng Thủy mà không một ai có thể ngăn chận.
Nhân loại phải làm gì khi đối diện với tai ương này? Chúng ta phải chí thành, khẩn thiết trì tụng trì Chú Đại Bi. Đức Phật dạy rằng: Chú Đại Bi có thể chữa lành tám vạn bốn nghìn tật bịnh trên thế gian. Tám vạn bốn nghìn chứng bịnh thì bao hàm cả AIDS và bịnh sưng/viêm phổi. Chúng ta phải sanh lòng thành khẩn xem việc tụng chú quan trọng như việc ăn cơm, cần thiết như việc mặc áo, không thể thiếu sót như việc ngủ nghỉ.
Mình phải làm thế nào để Chú Đại Bi trở thành một phần của cuộc sống hàng ngày của mình. Được vậy, bịnh AIDS sẽ sợ, bịnh sưng phổi cũng ngán, nhưng cần yếu là ta phải hết sức thành khẩn.
Hơn phân nửa nhân loại sẽ bị hủy diệt, và những người sống sót là những người biết tu Đạo, những người chân thật tu hành, những người biết niệm Phật, những người biết tụng Kinh, và những người ăn chay – đó là những người có thể sống còn. Không phải tôi cố ý nói điều này để hù dọa quý vị. Đã đến lúc tôi không thể không lớn tiếng: thời đại này không phải là thời đại hòa bình, đây là một thời đại vô cùng nguy ngập. Tôi không thể không thống thiết lớn tiếng với các vị rằng: sáng dậy không chắc gì ta yên đặng đến tối; vì rằng tai họa này đến trong khoảng khắc không ai có thể ngờ.
Venerable Master's Talk at Gold Wheel Sagely Monastery, Los Angeles, August 16, 1992
Copied from Varja Bodhi Sea, issue # 270, Nov. 1992. p. 25 - 27
(Editor Note: On August 14, 1992 the Venerable Master lectured at the Sagely City of Ten Thousand Buddhas on the terminal disease which has tied doctors hands and caused people to pale at its mention – AIDS, and an alarm new disease illness – the “new pneumonia.” On August 16, the Venerable Master again addressed this topic at Gold Wheel Monastery in Los Angeles, crying out to wake up the people of the world to this great crisis which threatens all of humanity, and exhorting everyone to recite the Great Compassion Mantra and the Shurangama Mantra to avert the crisis and preserve world peace.)
We should follow the saying, “If you can renew yourself one day, then renew yourself every day.” Each day we should go forward a step, every day we should advance some. Otherwise we will waste our lives in vain. We should recite the Great Compassion Mantra and the Shurangama Mantra. The Great Compassion Mantra can cure all illnesses. It’s said, “The Great Mantra of Great Compassion penetrates heaven and earth.” When you recite the Great Compassion Mantra, the heavens and hells will take note of it. The more you recite, the more efficacious the response will be. However, you have to recite with constancy; you should not choose “lotuses today, and peonies tomorrow,” and be unable to concentrate on one. It’s said, “Concentration results in efficacy; scatteredness results in nothing.”
I remember when a village in Manchuria suffered an epidemic after the Japanese had surrendered. Several tens of people died every day, so several hundreds would be dead after ten days. In one household of eleven, there were thirteen deaths in three days. How could there be thirteen deaths in a household of eleven people? It was because there were also a relative and friend who had come to visit the sick family, not knowing that when they got there they would die along with the others. This was a really severe epidemic.
At that time, I took four eleven or twelve years olds kids with me to this village to recite the Compassion Mantra for the sake of the villagers. After we had walked around the village reciting the Great Compassion Mantra one hundred and eight times, the epidemic mysteriously disappeared. From this, I knew that the response from reciting the Great Compassion Mantra is inconceivable.
Now we have come to the Dharma Ending Age. What is “Dharma Ending Age”? It means the Dharma is about to fade away and trail off. Few people have real faith in Buddha, and the Buddhists are slandering the Buddha, the Dharma and the Sangha. How can this be called believing in Buddha? This is called believing in demons. Believing in demons, they come to destroy the Buddhadharma. And so all kinds of evil phenomena appear in this world, be they natural disasters, man-made calamities, or the spread of epidemics. Natural disasters include the swarms of locusts, droughts, and floods. Man-made calamities include plane crashes, derailed trains, and car collisions, all happening without any apparent reason, and resulting in a multitude of human crises. Then there are the earthquakes which have been occurring everywhere, frightening people. But people only know how to become scared when the catastrophes occur. They don’t know to look for the root of it. Natural disasters do not belong to Nature. Nature has no disasters. It is the human species that suffer disasters. Man-made disasters are disasters which we bring upon ourselves. Earthquakes occur because people are fond of war, have big tempers, and kill countless people. “Do you want to die? Do you want to kill people? Fine, we can die together!” and so the earthquakes. These are all various kinds of evil phenomena. We people! Why do we fail to investigate and find down where the root is? Let me tell you all, that these natural disasters, man-made calamities, and earthquakes, all the various accidents of plane crashing, train derailing, ships sinking, and cars colliding, are all created by the minds of people. People’s minds are not as they used to be, and virtue and morality have deteriorated, and so these unusual phenomena have appeared.
[...]
What kind of disease is AIDS? It’s an epidemic which cannot be cured by any medicine. There are still people study AIDS right now, trying to find a way to cure it. Alas! This is called knowing something cannot be done, yet insisting on doing it anyway. Attempting to cure it by force, they not only fail to cure AIDS, but what happened is that from AIDS came another “AIDS”, which is pneumonia. This new pneumonia is more vicious than AIDS, once you catch it. This illness can be transmitted through the mere the shaking of hands. If the sick person merely opens his mouths to speak, he can pass the disease to you. Not only ordinary people have no way to treat this disease; even among the doctors and nurses, in the last year alone in the U.S., nearly twenty thousand have died from the new variety of pneumonia. There’s no way to avoid it – even facemasks don’t work. With there is body contact, the infection is transmitted. It can even be passed through the air. This kind of illness is more devastating than the atomic bomb. It’s more devastating than the hydrogen bomb. That’s why it is a catastrophe of epidemic proportions. Now that this epidemic has struck, not only do men have this disease, a great number of women have also been infected. And not only do women have it, even babies are now getting born with this kind of pneumonia and with AIDS. Just look! How terrifying this is!
Throughout the world the now, if we count it up, we find that the number of people with AIDS and this pneumonia is not small, for some are infected with the germs of pneumonia while still in the womb. That’s why all over the world, the final days of the human race have arrived. The so-called final days means that all will be annihilated, all will disappear. Among the human population in the entire world, more than half are infected with the germs of this disease, so when this disease breaks out, it will be like an overwhelming deluge which cannot be stopped by anyone.
So what should the human race do when it encounters this kind of calamity? We should recite the Great Compassion Mantra with utmost sincerity and earnestness. The Buddha said that The Great Compassion Mantra can cure eighty-four thousand illnesses of the world. All the eighty-four thousand kinds of disease are covered, including AIDS and pneumonia. We should bring forth the mind of utmost sincerity, and be as earnest as when we are eating, as earnest as when we are dressing, and as dedicated as we are to sleeping, so much that we cannot miss any sleep.
We have to merge the Great Compassion Mantra into our daily activities, so that it becomes an integral part of our everyday life. If we can do this, then AIDS will be afraid and pneumonia will also be afraid. But this requires our utmost sincerity.
Over half the human population in the world is going to perish, and those who will be left will be people who cultivate the Way, who cultivate truly, those who recites Buddha’s name, those who recites Sutras, those who are vegetarian – these people will be able to remain. I’m not saying this to terrify you. It’s just that the time has come when can I no longer refrain from shouting and crying out, to tell all of you that this current age is not a time of peace. It is very dangerous, and each morning we have no guarantee that we will see the evening, for the danger can come at any moment.
https://www.dharmasite.net/bdh60/motdaihoachonhanloai.html